Đi vắng hơn một tuần mà cảm xúc như đã lâu lắm. Lúc ở Tokyo cứ vướng mắc tại sao ở đây đông vui sinh động, đồ ăn ngon, chỗ chơi không thiếu, thế mà vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Về lại Bỉ mới nhận ra hình như mình thiếu cảm xúc “ nhà ”. Nhớ cái tổ của mình ở Antwerp, và nhất là căn nhà bếp nhỏ với đủ thứ nồi niêu xoong chảo gia vị lỉnh kỉnh, nhớ cả cảm xúc sống chậm ở Antwerp, mọi thứ không hoàn hảo nhất và nề nếp như ở Nhật, nhưng bù lại cảm xúc ở đây đời sống phóng khoáng hơn, hoàn toàn có thể thuận tiện tìm thấy những niềm vui nho nhỏ trong đời sống hơn . Điểm mà mình thích nhất ở Tokyo có lẽ rằng là sự phong phú và đa dạng và giàu sang của nhà hàng siêu thị ở đây. Chưa nơi nào trong số những nơi mình đi có tỷ lệ hàng quán chi chít như tại Tokyo, và đặc biệt quan trọng là chất lượng rất ổn. Người ta nói rằng khó hoàn toàn có thể tìm thấy đồ ăn dở tại Tokyo, có lẽ rằng là đúng. Đặc biệt về bánh thì Tokyo đúng là thiên đường. Từ các loại bánh truyền thống lịch sử cho đến bánh ngọt kiểu u, ở đây chẳng thiếu gì, đúng hơn là quá nhiều, quá quá nhiều ấy . Bánh bán tại ga Tokyo
Hamburger (bánh mì mềm kẹp thịt) – Savoury Days
#M814242ScriptRootC1328878 { min-height: 300px; }
Vì luôn nghĩ là để làm ra được bánh ngon thì trước hết phải biết thế nào là “ ngon ”. Nên một trong những tiềm năng chính của mình trong đợt đi Tokyo này là “ phải ” nỗ lực ăn thử càng nhiều càng tốt. Nhưng đến nơi rồi mới thấy tiềm năng này quả thật là quá khó khăn vất vả vì bánh ngon có ở khắp nơi, đâu đâu cũng thấy. Chỉ riêng việc lựa chọn ăn loại bánh nào cũng đủ mất thời hạn rồi. Mà lại chẳng thể ăn bánh thay cho 3 bữa cơm hàng ngày được. Thành ra đến khi quay về thì list những món muốn ăn mới chỉ triển khai được một phần rất nhỏ thôi. Nhưng cũng thấy đủ vui mừng sung sướng rồi ^. ^ Ngoài việc đã biết kasutera, mochi, cheese souffle, baumkuchen … “ xịn ” có mùi vị thế nào, mình còn mang về được cả một rổ đầy cảm hứng để thử các công thức mới nữa. Giờ chỉ đợi xong được luận án, có nhiều thời hạn hơn là sẽ lao vào nhà bếp thực hành thực tế ngay 🙂
Vì đi công tác khá bận nên đợt vừa rồi mình cũng không kịp cập nhật bài mới gì cả. Có một vài món nấu trước khi đi mà ngay cả khoe cũng không kịp nữa, như là món bánh mì kẹp thịt này. Vốn dĩ hamburger không phải là thứ mình thích và hay ăn. Vì mình xếp hamburger vào diện đồ ăn nhanh, nên chỉ ăn khi bắt buộc phải ăn, khi không có lựa chọn nào khác. Nhưng vừa rồi xem Master Chef Junior US mùa thứ nhất, thấy mấy nhóc thi làm hamburger, vừa ngưỡng mộ vừa bỗng nhiên thấy thèm quá thể. Thế là bắt tay vào làm luôn.
#M814242ScriptRootC1328878 { min-height: 300px; }
Làm hamburger không khó, nhất là nếu bạn đã có kinh nghiệm tay nghề làm bánh mì rồi. Có nhiều Phương Pháp làm vỏ bánh hamburger nhưng mình chọn bánh mì sữa Hokkaido vì đây là một trong những công thức bánh mì ngọt mà mình vừa lòng nhất từ trước đến giờ. Bánh mì sữa Hokkaido có hai Phương Pháp làm : dùng và không dùng tangzhong, bánh ngon như nhau nên các bạn hoàn toàn có thể tùy chọn theo sở trường thích nghi nhé . Nếu dùng 50% công thức bánh mì Hokkaido không có tangzhong ( hoặc 1 công thức bánh mì Hokkaido có tangzhong ) thì sẽ làm được khoảng chừng 8 – 12 bánh tùy size. Thường thì bánh sẽ nở gấp 2 – 2,5 lần so với bột trước khi ủ lần 2, nên các bạn hoàn toàn có thể kiểm soát và điều chỉnh độ to nhỏ của bánh tùy thích ( size mà mình làm ghi ở cuối bài ) . Sau khi ủ lần 2, và ngay trước khi nướng thì quét nước hoặc trứng ( đánh tan với một chút ít nước ) lên bánh rồi rắc vừng ( mè ) lên. Nhiệt độ nướng bánh không đổi khác nhưng thời hạn nướng sẽ ngắn hơn tùy vào kích cỡ bánh ( với bánh nhỏ, tầm 25 – 30 gram thì nướng trong khoảng chừng 15 phút ). Bánh nướng xong để nguội rồi xẻ đôi ra là dùng được . Phần nhân bánh mình dùng rau xà lách, củ cải đỏ, salad guacamole ( salad quả bơ kiểu Mexico ), phô-mai mềm và thịt bò viên rán. Thịt bò mình chỉ trộn với ít muối, tiêu, bột hành, bột tỏi và oregano khô thôi. Sau đó viên dẹt rồi nướng ( hay rán áp chảo cũng được ). Thịt nên chọn loại vừa nạc vừa mỡ sẽ ngon và đỡ bị khô hơn. Có một kinh nghiệm tay nghề mà mình không chú ý trong khi làm, đến khi làm xong mới nhận ra là thịt bò sẽ co lại trong quy trình rán hay nướng. Vì vậy nên nếu bạn nặn viên thịt bò to hơn miếng bánh một chút ít, sau khi rán thịt bò co lại bớt sẽ vừa bằng cỡ với miếng bánh, nhìn đẹp hơn 🙂
Ngoài ra, khi rán, chỉ nên lật miếng thịt 1 lần, tức là rán chín một mặt rồi lật và rán nốt mặt còn lại, không nên lật đi lật lại nhiều sẽ làm miếng thịt dễ bị khô. Nếu muốn thịt bò chín hoàn toàn thì không nên làm miếng thịt quá dày, thịt sẽ dễ khô (nếu chỉ rán hay nướng, không đút lò). Còn ăn kiểu tái (medium hay medium rare) thì độ dày của miếng thịt có thể du di một chút. Một mẹo cuối cùng là, nhanh tay để phô-mai lên thịt bò ngay khi thịt vừa mới lấy ra khỏi chảo, phô-mai sẽ hơi chảy mềm một chút, tạo ra mùi thơm quyến rũ hơn 😉
Về thành phẩm thì bánh Hokkaido thơm, phô-mai ngậy, rau xanh tươi mát, guacamole bùi bùi, thêm vị thơm của rau mùi, tỏi, tiêu và thịt bò. Đơn giản nhưng vẫn ngon lành và cân đối về dinh dưỡng. Nếu muốn bánh mê hoặc hơn nữa, các bạn hoàn toàn có thể sử dụng các loại sốt đi kèm nhé .
#M814242ScriptRootC1328878 { min-height: 300px; }
(*) Về định lượng: Bánh trong ảnh mình dùng 1 công thức Hokkaido (với tangzhong), làm được 15 chiếc bánh (mỗi chiếc nặng 35 gram bột – trước khi ủ lần 2). Nhân để làm 4 cái thì dùng 250 gr thịt bò xay, 1 công thức salad guacamole.